Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

Cảm nhận mùa xuân


Thời gian trôi qua thật nhanh như con tàu thời gian lướt đi và cảnh vật chỉ là những vệt mờ trôi ngoài khung cửa nhỏ, ở đâu đó xa kia ta đã nghe trong gió thoảng hương của những chồi non xanh mơn man đang vươn lên trên lớp vỏ cây sù sì vì sương gió. những cành lá trước đây vốn khẳng khiu nay đã nặng trĩu màu xanh. Xanh của đất trời và xanh của cây lá.



Mới đó thôi khi ta quay đi thì mùa xuân còn ở nơi nào đó xa lắm, xuân còn chưa về trong tiếng ríu rít của đàn chim chuyền cành, xuân vẫn chưa về trong nắng ấm, xung quanh chỉ là cái giá lạnh của mùa đông ảm đạm, màn trời đất chỉ là một màu xám xịt òn dòng người như co ro lại dấu mình trong những lớp áo dày, những mũ tất vội vàng lướt vội qua nhau, vội vàng để lẫn tránh cơn gió lạnh buốt thổi rát da mặt đến nỗi không kịp nhìn thấy nhau, không kịp chào nhau. Mùa đông thế đó.



Vậy mà giờ đây khi ta ngoảnh lại thì năm cũ đã ở phía sau lưng xa lắc mang theo mùa đông về phía chân trời mịt mờ, đâu đó trên bầu trời xanh lơ từng lớp mây trắng như báo hiệu xuân đang về. Xuân về đất trời như rộn ràng hơn, lòng người như trang giấy mới mà những buồn đau, những mệt mỏi năm cũ đã không còn, ai cững dự định viết lên trên trang giấy cuộc đời ấy những khát khao, ước mơ và những kế hoạch mới. Ta có cảm giác như người gần người hơn trong tiếng cười nói rộn ràng, trái tim kề trái tim của đôi lứa yêu nhau đang tay trong tay dạo phố, hơi thở kề hơi thở của người mẹ trẻ đang hòa nhịp với đứa con đang ngủ say.



Xuân đã về cùng trời đất và nắng vàng, xuân đã về trên mày xanh của những búp non tơ, xuân đã về trên những sắc hoa đào hoa mai trong vườn nhà, xuân đã về trong tiếng em thơ và xuân đã về trong trái tim mỗi người Việt Nam, của những cụ già, những chàng trai đầy hoài bão, những tương lai đang cống hiến sức mình để xây dựng Đất nước ngày một nở hoa tươi thắm.



Hãy lắng nghe mùa xuân về


Nguyễn Xuân Hòa

Không có nhận xét nào: