
Thời tiết bên ngoài vẫn còn lạnh giá và lất phất mưa bay, dường như mùa đông chưa chịu rời xa mà dùng dằng ở lại đầy luyến tiếc, cái lạnh khiến người ta như co ro thu mình sâu hơn trong lớp áo và nỗi cô đơn như người bạn đồng hành lẻ bóng trên con đường em đi, nhưng không vì thế mà mùa Valentine bớt đi sự ấm áp phải không em, bởi trong trái tim mỗi người dù là đã yêu hay chưa yêu, dù là một mình một bóng hay tay trong tay hai người chung một lối, dù là những đôi lứa mới gặp gỡ đang bẽn lẽn khi tâm hồn đồng cảm và làm đôi gò má ửng hồng hay những gia đình đang hạnh phúc thì vẫn cháy lên trong trái tim ngọn lửa nồng nàn của tình yêu.

Anh chợt nhớ đến một câu hát của bài hát VÌ ANH CẦN THẤY EM YÊU ĐỜI của Trịnh Công Sơn "anh xin làm mưa bay, trong vườn em mùa hạ, anh xin làm gió thổi..." và rồi anh chợt ước được một lần làm mưa bay, một lần làm gió thổi, được làm sao đêm hay cây đèn nhỏ, chợt ước là hạt sương để được bên em mãi bởi anh cần thấy em yêu đời và để thấy cuộc đời này thật đáng yêu vì có em gần bên.

Mùa valentine lại về và nỗi nhớ, nỗi nhớ như chưa bao giờ nhớ thế, nhớ đôi mắt, nhớ nụ cười, nhớ giọng nói. Nỗi nhớ cứ len lỏi vào tận sâu trái tim anh, khiến anh như người mộng mị giữa ban ngày. Anh cũng không biết nữa, đó là một cảm giác gì đó rất khó miêu tả rõ ràng, nó như làn sương mù nhè nhẹ không đủ làm ướt áo nhưng cũng khiến người ta xuyến xao, anh có cảm giác như đứng giữa chốn mênh mông mà xung quanh nhạt nhòa trong màn sương khói và hiện thực chỉ là ngọn gió ngoài xa vời.

Cuộc sống thật lạ đầy những cảm xúc trái ngược nhau, chỉ ước ao giữa mùa valentine đừng để trái tim cô độc một mình, chính vì thế anh gửi bức mail này cho em cô gái mà sẽ là một phần của anh. Anh đã trải trái tim và tấm lòng của mình trước mắt em như trải một trang vở hồng mà nét bút vẫn còn tươi mới
--
Cánh Vạc Đêm
Nguyen Xuan Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét